Giới Thiệu
7 viên ngọc rồng

7 viên ngọc rồng

Tung chưởng hoành tráng cùng Songoku
Tải FREE

Doremon

Doremon

Phiêu lưu diệt trùm không gian cùng Doremon
Tải FREE

iGà

iGà

Bắn súng canh tọa độ và nhập vai đỉnh cao
Tải FREE

iWin

iWin

Đọ sức với hàng triệu đấu thủ khắp cả nước
Tải FREE

Tây Du Truyện

Tây Du Truyện

Vượt kiếp nạn, xưng hùng Tam Giới.
Tải FREE

Say nắng gia sư của em trai : Ngày 9/8
Tác giả : wuwu123

Update ngày 09/08/2012: thứ năm, ngày thứ 11 làm người yêu


Mình định không gặp nhỏ H dù muốn biết cái gọi là bằng chứng lắm, mình muốn biết nhỏ H sẽ nói gì và sao nhỏ chắc nịch thế. Nhưng mình suy tính kỉ, mình rồi sẽ biết tất cả nếu cần. Việc của mình là yêu, thử trong đời cảm giác yêu đơn thuần 1 người, không suy nghĩ nhiều. Yêu dù chết cũng cam tâm. 

Sáng này mình thức dậy vẫn tin nhắn như cũ của em gia sư : ‘dậy đi, ngủ như heo’. Tin nhắn lúc 4h30, mình chợt nhớ tới cảm giác ở Vũng Tàu ôm em trong tay ngủ tới 6h sáng, em gia sư ngủ ngon lành và bình yên. Em rúc trong ngực mình ngủ đến quên điện thoại báo chuông.

Mình nhắn tin lại cho em gia sư , sáng nay em đi học, không biết có phải đang ngủ gục trong lớp không nữa. Cái đồ heo lười ham ăn ham ngủ mà. Mình vào phòng sau khi ăn sáng. Hôm nay nhớ tới nhật kí, mình quyết định đốt sạch mọi thứ liên quan tới quyển nhật kí, mình tự dưng lình cảm quyển nhật kí rồi sẽ phá hỏng mọi thứ. Thực tình là mình đọc được khá nhiều nhưng chưa hết và quyển nhật kí khá dày. Em gia sư viết quyển nhật kí không theo một trật tự nào, đa phần trong quyển nhật kí là tâm trạng buồn. Mà cũng hợp lí, khi buồn ở trong ta chất chứa, không tìm được người ta cảm thấy đủ tin tưởng để nói thì ta trút vào nhật kí hay thứ gì tương tự như thế. 

Đoạn cuối cùng mình đoc trong quyển nhật kí là : “ đôi khi người ta phải học cách từ bỏ người mình yêu thương nhất, em rồi sẽ quen và sẽ qua nhanh thôi- Một con cá mập voi có thể nặng bằng 18000 con cái hổ piranha”. Hai câu trong 1 đoạn có vẻ chẳng liên quan gì đến nhau được viết chung lúc, chứng tỏ tâm trạng của em gia sư ngay cả khi viết nhật kí cũng đan xen nhau nhiều thứ. Em là ai? Em như thế nào? Mình tin , chính em gia sư cũng muốn biết câu trả lời của câu hỏi đó, muốn biết không kém gì mình.

Hai hôm nay tâm trạng em gia sư có 1 vài thứ lạ, cách em đối xử với mình cũng bất bình thường. Mình nghĩ có việc gì đó xảy ra nhưng em gia sư không nói hay không thể nói. Nhưng rồi mình tự biện mình là em gia sư đang bị tới tháng con gái, em đau bụng nên mệt mỏi. Mình không bận tâm nhiều, không hỏi em vì mình nghĩ dù yêu em mù quáng hay sâu đậm thì mình vẫn luôn dành cho em những khoảng trống, để em thở theo cách của em. 49 ngày, mình không ám ảnh nhưng mình tin là có tồn tại hay ít nhất đã từng tồn tại. Yêu 1 ai đó 49 ngày giống như kiểu em gia sư cho bản thân cơ hội để tìm được người yêu thương. Mình không biết mình có là ngoại lệ không nhưng mình sẽ cố gắng hết mức có thể để bước qua ngày 50 và 51, như ngày đầu yêu nhau, yêu thương chất đầy. Thỉnh thoảng ở bên em, mình có câu hỏi rằng là làm thế nào để biết người khác có yêu mình hay không, liệu em gia sư có yêu mình như mình từng nghĩ. Lời yêu đó, mình lẫn em đều chưa từng nói với em 1 cách trực tiếp và trọn vẹn.

- ‘em học về rồi nha’, mình nhận được tin nhắn của em gia sư vào lúc 11h hơn
- ‘uhm, tắm rửa rồi ăn cơm đi’, mình nhắn liền
- ‘anh nhớ em ko?’ em gia sư hỏi mình, có chút gì đó bất an ở trong mình hay chỉ tại bản thân quá nhạy cảm.
- ‘nhớ, nên chiều anh lên gặp em’, mình nói thế, tụi mình hay đi cùng nhau vào buổi chiều, từ tuần này em gia sư chỉ dạy có 3 buổi vào thứ 2,4,6. Mình và em gia sư đang tính kiếm lớp anh văn học chung nhưng trình độ anh ngữ của mình và em gia sư khác nhau, em có thể nói gần như thông thạo, còn mình thì bập bẹ như gà. Nên chẳng biết nên tìm lớp nào để học chung. Nếu không kiếm được thì mình kiếm cớ nhờ em gia sư dạy kèm anh văn để mình và em có nhiều thời gian bên nhau hơn.
- ‘chiều nay em không rảnh, nhưng 4,5 giờ thì rảnh’, em gia sư nhắn tin
- ‘ohm,vậy 4h anh tới nha,mà làm gì chiều nay anh không rảnh’ , mình hỏi 
- ‘chiều nay em luyện nói với ngủ trưa, ko ngủ da xấu òm, anh nghĩ em đi chơi chắc?’, em gia sư nhắn tin
- ‘đâu, anh hỏi thui mà’, mình nhắn tin
- ‘anh ở nhà đó, đừng dò dò rồi đi chơi em chặt chân’, em gia sư nhắn tin ra bộ hung dữ. Mình bắt đầu được quản lí àh, thấy lạ lạ vui vui. Đó giờ ghét bị quản lí lắm nhưng sao lần này ko thấy phiền
- ‘uhm, anh biết ui, em cũng liệu hồn đi cho cố, coi chừng anh’, mình cũng đáp lại ko kém
- ‘biết rồi ông già , đói quá, em đi ăn cơm đây, đói sắp chết rồi’, em gia sư nhắn tin. Cái kiểu nhắn tin như thế, lúc nào cũng than đói hoặc than buồn ngủ. Hôm nay mọi thứ lại trở lại bình thường như mọi lần, vui vẻ rồi.
Chiều nay mình và em gia sư chắc sẽ đi ăn uống dạo phố rồi về vì thời gian không có nhiều. Nhỏ H hẹn mình 8h tối gặp nhau, nhưng mình ko đi. Mình chẳng muốn nghe nhỏ nói nhăng nói cuội gì nữa, mình cũng cầu cho mình vững tin vào em và vào tình yêu của mình, đầy chông gai
Có những khoảnh khắc êm dịu như nhung nhưng cũng có những khoảnh khắc rơi vào bóng tối. Cái gì cũng thế, không thể mãi mãi vui cười.

Mình tới nhà đón em gia sư lúc 4h chiều, e đứng sẵn ngoài hẻm. Từ ngày quen em gia sư, em chưa từng để mình đợi em gia sư rất đúng giờ. Có lần em nói em ghét cảm giác chờ đợi 1 ai đó nên em cũng không thích ai đó đợi em, khi đợi có cảm giác rất mệt mỏi. Trừ khi không thể làm gì hơn thì mới nên chờ đợi. Em gia sư đôi khi như con nít đôi khi lại triết lí như 1 người chững chạc.

Em gia sư cười khi thấy mình, em và mình hẹn nhau mang mũ cặp. Em gia sư mang quần jean, áo thun màu đen và đội nón. Hôm nay nhìn em có vẻ vui, em còn kêu mình chụp cho em mấy tấm hình ở cây hoa giấy gần đó. Nhìn em gia sư của mình chắc chắn tươi hơn hoa, cây hoa giấy này chắc cũng lâu năm, cây to và rực hoa, hoa màu hồng
- ‘hoa giấy là loài hữu sắc vô hương, không như hoa hồng hoa giấy không thể hấp dẫn người ta bởi 1 mùi hương’, em gia sư nói khi vừa leo lên xe mình.
- ‘em thích hoa giấy àh?’, mình hỏi
- ‘uhm, mai mốt em lấy chồng nhất định phải trồng hoa giấy trước cửa nhà’, em gia sư nói, có vẻ như đang tưởng tượng tới khung cảnh nhà em có cây hoa giấy.
- ‘mai mốt lấy nhau, anh trồng cho em 1 vườn hoa giấy’, mình nói tự tin. Lại liên tưởng tới cảnh mình đi làm về có em ở nhà, viễn vông và quá xa vời. Mình cảm giác từ khi yêu em gia sư, mình trở nên yêu đời và hay tưởng tượng những thứ xa vời
- ‘hồi đó, có dạo em muốn lấy chồng đà lạt,vì em thích ăn nhất là bơ, sau em thích lấy chồng ở biển để ngày nào cũng cùng chồng tắm biển’, em nói mơ mộng lắm
- ‘giờ em muốn lấy chồng thành phố chứ gì?’, mình hỏi, tự ám chỉ mình
- ‘bữa này ăn nói biết gài hàng ha, chém vừa thôi, gió lạnh rồi đó’, em cười giòn tan rồi quàng tay ôm người mình.
Em gia sư nói muốn ăn bún bò quán 2 ông bà già, quán này khá xa gần chỗ cánh đồng, nhưng vì tụi mình đang muốn dạo phố cùng nhau nên không ngại đi xa, nhìn xa vậy mà chạy chút là tới vì mình và em gia sư nói đủ thứ chuyện trên đường đi nên chẳng thấy xa gì. Quán này là 2 ông bà già người gốc Huế bán, quán nằm ngay trên lề đường chỗ ngã tư có công ty làm về bất động sản. Em gia sư nói ở đây bán rất ngon ăn không bị chua nước.
Cả 2 ông bà chủ quán đều biết em gia sư, mình nhìn thấy cách họ cười với nhau, chẳng hiểu em làm gì chạy xa như thế chỉ để ăn tô bún bò. Trừ khi nơi này gắn với 1 kỉ kiệm nào đó, có linh cảm mơ hồ thế.

Mình chở em gia sư về nhà mà hơn 6h chiều, em nói em vào nhà nấu cơm nhanh không bị la. Mình cũng chạy về nhà, điện thoại nhỏ H nhắn cả chục tin, dặn mình 8h tối nay nhất định phải tới. Mình nãy giờ để điện thoại chế độ im lặng nên ko biết tin nhắn. Nhỏ H làm mình quá tò mò về việc nhỏ sắp làm, sao nhỏ lại tỏ ra sốt sắng và phấn khích như người chờ đợi màn kịch hay đến như vậy. Tối nay em gia sư không đi dạy, mình và em gia sư cũng không hẹn gặp nhau vì mới gặp buồi chiều, liệu cái gọi là bằng chứng có liên quan gì tới em gia sư của mình.

Mình phải vững tin, đừng vì tò mò mà đi nghe nhỏ H nói nhảm, dặn lòng thế nên mình thôi. Mình lên mạng search tìm mấy lớp học anh văn, ráng tìm mấy lớp học cho phù hợp với trình độ của mình và em gia sư. Mình muốn đi học chung với em gia sư. Từ ngày có người yêu là em gia sư, mối quan tâm của mình ít nhiều thay đổi, nhiều thứ chỉ đơn thuần hướng về em gia sư. Mình làm mọi thứ cũng nghĩ tới em, tình yêu đầu ở lúc đầu, có phải thường ngọt ngào như thế?

Khoảng hơn 8h, mình vẫn đang ở nhà, lúc này đang online, mẹ mình với thằng em đi siêu thị. Hình như mẹ mình có nghi ngờ nhưng chưa có bằng chứng xác thực cho việc mình và em gia sư đang yêu nhau, mẹ mình tạm thời bỏ qua cho mình và do mình cũng cẩn thận nên sự việc chưa có gì đáng kể. Còn chuyện thằng em mình, do em gia sư dạy nó tốt nên việc nó học ở trường khá hơn hẳn nên mẹ mình chẳng có lí do gì để cho em gia sư nghỉ dạy mà thằng em mình cũng thích em gia sư lắm. Em gia sư nắm bắt tâm lí thằng em nên có lẽ dạy thằng em mình khá tốt.

Mọi thứ từ bữa giờ vẫn đang ổn. Ít nhất mình nghĩ như thế, cho tới lát nữa
Nhỏ H gọi cho mình, sau nhiều hồi chuông mình quyết định nghe máy, mình đã nhắn tin dứt khoát nói là mình có viêc ko đi, nhỏ H cũng nhắn tin nhiều lần nói mình phải đi không sẽ hối hận. Lại y như cái kiểu hôm ấy, gì gì mà hối với chả hận. Mình đã quyết tâm ko bận tâm nên mình không đi. Thực là mình cũng rất tò mò.
- ‘alo’, mình trả lời, nhưng chẳng nghe tiếng ai, chỉ thấy hơi ồn
- ‘alo, alo’, mình nói thêm vài tiếng, thì bắt đầu nghe tiếng nói chuyện rôm rả bên đầu dây bên kia, mình chẳng hiểu gì, có cả tiếng nhạc nho nhỏ đủ nghe, nói chung là thứ âm thanh khá tạp nham lộn lộn. Mình đang định cúp máy thì mình nghe tiếng nhỏ H nói chuyện
- ‘mày với thằng T quen àh’, nhỏ nói với ai đó trong điện thoại mà nói tên mình, kiểu này là cố ý để mình nghe. Mình ko tắt điện thoại vội
- ‘ừa’, tiếng đứa con gái khác, mình nghe không rõ lắm. Hình như là em gia sư. Nếu thế thì sao em ở đó, lúc nãy em nói em đi uống trà sữa với mấy đứa bạn, chẳng lẽ ở đây là quán trà sữa, nghe không giống thế. Mình bắt đầu thấy lo lắng, cảm giác bồn chồn.
- ‘sắp 49 ngày chưa?’ tiếng nhỏ H nói to, cố ý để mình nghe thấy. Sao nhỏ toan tính đến thế
- ‘mày nhiều chuyện zậy’, tiếng em gia sư nghe hơi lạnh. Em chẳng xác thực cũng chẳng phủ nhận cái 49 ngày, mình tự dưng thấy cổ họng khô đắng, đành rằng biết trước rồi nhưng sao vẫn thấy buốt buốt.
- ‘em chơi hết 49 này nữa thôi nha, anh thấy đi xa rồi đó’ tiếng đứa trai nói, mình biết là giọng thằng HA
- ‘thằng mới nữa hả Linh, thằng hôm sinh nhật hả?’, tiếng đứa con gái khác nói, chẳng biết ai. Tiếp sau đó là nhiều tiếng hỏi và cười đùa, như mọi thứ là trò chơi quen thuộc. Sao em vẫn còn dao du với đám người đó? Mình nghe mọi thứ ồn ồn nhưng cũng đủ để hiểu nội dung. Vậy là trò chơi đó có thực, mình nhiều lần biết thế nhưng trong mình vẫn chút hi vọng là mình tin sai, rằng tụi kia chỉ nói bừa, hôm nay nghe thế mình thấy tim mình nhói, có cảm giác như con gì đang bò trong người, thấy khắc khoải.
- ‘đi xa hay gần kệ tui, liên quan gì tới anh, coi lại coi mình là ai’, em bỏ qua câu hỏi của mấy đứa kia. Câu nói này có lẽ em gia sư dành riêng cho thằng HA, nói chua chát và rất phũ.
- ‘mày nói gì kì vậy, dù gì HA cũng là người giúp mày nhiều, yêu mày nữa’, nhỏ H nói, giọng nhỏ nghe xảo quyệt và tinh vi lắm, như cố tình xoáy vào để câu chuyện lộ ra nhiều thứ. Nhỏ biết mình vẫn đang giữ máy
- ‘mày yêu thì cứ nói yêu, cần gì phải tỏ ra vậy, 2 người hợp đó’, em gia sư nói nghe cũng đanh đá không kém. Chưa hiểu rõ câu chuyện, nhưng mình thấy bần thần cả người.
- ‘anh ko yêu H, em biết mà’, HA nói với giọng nói như van nài.
- ‘kệ anh, liên quan gì tui’,em gia sư nói kiểu chọc tức, em hiểu rõ chỗ mình đang đứng, chắc chắn thế
- ‘em yêu nó àh’, tiếng HA hỏi em gia sư, hn mình có cảm giác HA trở nên bi lụy em gia sư.
- ‘chuyện của tui’, em gia sư trả lời ngắn gọn. Chẳng biết lí do sao em tới đó và tới đó để làm gì.
- ‘mày đừng hãm hại người ta, sống sao tốt đi kiếm tấm chồng, haha’, giọng nhỏ H, hoàn toàn là ý khiêu khích. Nhỏ biết rõ mình đang nghe câu chuyện này
- ‘thế àh,lo thân mày đi rồi nói tao, lo mà yêu HA đó’, em gia sư đáp lại có vẻ bình tĩnh lắm. Câu nói này có vẻ xoáy vào nhỏ H. Theo câu chuyện thì nhỏ H là người thích HA, nhưng HA lại là người thích em gia sư và có thể đã từng làm người yêu của em gia sư.
- ‘thứ mày sao vô ơn vậy, ai trả tiền nợ dùm mày mà mày nói vậy’, nhỏ H nói, câu chuyện sắp trở thành cuộc cãi nhau.
- ‘im đi H’, HA nói, mình nghe âm thanh trong quán trở nên nháo nhào, rất lộn xộn.
- ‘sao vậy? để nó nói, người đưa người đẩy mà, anh nói tui tới đây nghe anh nói mấy thứ nhảm này àh?’, em gia sư nói, chẳng biết sao em gia sư nghe HA nói gì để tới đây. Mình nói với chính mình, chắc chắn em có lí do để đến đây. Mình trở nên có cảm giác bực bội.
- ‘tiền nợ àh, ko phải tui trả hết rồi àh, tui trả hết chưa?’, em gia sư nói với HA, câu nói nghe gắt lắm.
- ‘rồi, nhưng em đừng nghĩ anh yêu em rồi em làm tới’, thằng HA nói. Mình chẳng hiểu họ đang nói về thứ gì, nghe mơ hồ lắm.
- ‘sao ko làm tới, ai biểu anh để tui biết anh yêu tui, tui thích vậy ko đc àh’, em nói bằng giọng điệu đốp chát và bất cần, ở trong mình có cảm giác kì lạ lắm, nghe có cái gì đang vỡ
Im lặng..
- ‘ tui nói trước, lần cuối tui tới đây, vì nghe anh nói tìm được món đồ của tui, lần sau mà dụ tui kiểu này đừng trách, tui với anh chẳng nợ nần gì nhau .Anh cũng thôi ảo tưởng tui sẽ yêu người như anh’, em nói xong, có vẻ đứng lên đi về đầy tức giận. Món đồ mà em gia sư nói là gì? Sao HA biết mà tìm lại được? Sao lằng nhằng thế? Sao em đẩy mình vào tâm trạng này, rối tung.
Mình vẫn chưa buông máy, chẳng biết lí do gì, mình như đứng hình
- ‘nó vậy anh cũng yêu’, tiếng nhỏ H nói với HA
- ‘im, nói nhiều, chuyện của anh, anh biết’, tiếng HA nói, có vẻ tức giận. Thực ra mục đích của nhỏ H là bôi xấu em gia sư với mình để mình biết bộ mặt thật của em gia sư để chấm dứt chăng? Nhưng làm vậy để làm gì trong khi người nhỏ H yêu và có vẻ quan tâm là HA, mình mà tới với em gia sư thì nhò H có khả năng tới với HA mà. Mình không hiểu nổi. Mà chẳng còn sức để hiểu nhỏ H làm chuyện này vì mục đích gì, thứ mình cảm giác đắng trong cổ họng là gì, sao em gia sư nói đi trà sữa nhưng nghe có vẻ không giống lắm. Sao còn giao su với HA và nhỏ H, vì món đồ gì đó, của ai? Sao em nhất định phải tìm kiếm? Chuyện như 1 bộ phim phức tạp và đầu óc của mình thì ko đủ thông minh để hiểu xem chuyện gì đang xảy ra.
- ‘anh mù quáng quá đó, nó ko đáng đâu’, tiếng nhỏ H cố nói thêm
- ‘im ngay, kệ tao’, tiếng HA quát. Mình cúp máy, chằng còn gì để nghe, tâm trạng rối bời quá mọi thứ vừa mới được yên ổn chút mà sao trở nên như vậy. Mình cố gắng trấn tĩnh, mình muốn nói thẳng với em gia sư và nghe lời giải thích. Nhưng trước tiên mình phải bình tĩnh để trấn tĩnh mọi thứ, mình phải suy xét để không có bước đi sai lầm
Mình phải vững tin, phải vững tin vì em gia sư muốn như thế mà

Mình xuống tủ lạnh lấy nước lạnh uống. Chuyện chưa đi quá xa mà chỉ là 1 buổi gặp mặt nói chuyện bình thường. Vấn đề mình lăn tăn là cuộc gặp mặt đó của em gia sư, mình ko thích vì mình chẳng muốn em dây dưa với đám người đó. 
Mình chưa gọi điện hay nhắn tin với em gia sư vội, mình sợ mình sẽ lỡ lời và nông nổi khi mình chưa hiểu rõ sự việc

Nhỏ H gọi lại cho mình, mình bắt máy theo quán tính, để coi nhỏ còn gì để nói nữa, dù mình phát mệt với những trò của nhỏ H
- ‘gì nữa?’, mình hỏi
- ‘anh nghe rõ ko,em dặn người ở quán mở nhỏ nhạc lại đó, chắc cũng hiểu ha’, nhỏ H, giọng nói nghe trở nên ma quái quá hay mình cảm giác thế.
- ‘hiểu gì, chẳng hiểu gì, mục đích của em là gì?’, mình hỏi, mình bực với cái trò này của nhỏ rồi
- ‘em muốn giúp anh thôi, có mục đích gì đâu, hihi’, nhỏ H đổi giọng, giọng trở nên bình thường
- ‘thôi khỏi giả bộ, anh nghe anh hiểu mà, em ko nói anh cũng chẳng cần nghe, tốt nhất khi anh còn nói chuyện đàng hoàng thì đừng làm phiền anh, ok’, mình nói, toan cúp máy, chẳng còn gì nghe nữa, cái kiểu ậm à ậm ừ thế thôi.
- ‘khoan, khuyên anh lần cuối, anh nghe chắc cũng hiểu em ko nói xạo cái vụ yêu 49 ngày, nói cho anh biết là nó chưa từng yêu ai qua 49 ngày . Anh đừng nghĩ anh trở nên đặc biệt đối với nó, trước khi quá muộn thì dừng lại đi’
- ‘em nói xong rồi chưa? Anh cúp máy’, mình thực tình chẳng đủ hơi sức để nghe những thứ đang diễn ra. 
- ‘em nhất định ko để yên đâu’, nhỏ H nói kiên quyết, rồi cúp máy. Điều gì dẫn đến những thứ này, như thù hận từ kiếp nào?
...
Mình trở lại với thực tại rối bời. Biết rõ là có cái 49 ngày, nhưng khi nghe vẫn thấy khó chịu, tự mình gạt mình rằng mình cam tâm tình nguyện. Mình chẳng muốn có cái 49 ngày, mình sợ nói thẳng là vậy. Mình muốn, mình hi vọng tình yêu đầu của mình tiến thật xa. Quanh cô gái của mình là mình và cuộc sống đơn giản. Yêu 1 người là việc mình không lường được, người ta chia tay nhau rồi trở nên khổ sở cũng vì những thói quen, vì cái cảm giác thiếu vắng nhau. Mình sẽ trở nên như thế nào sau 49 ngày??? Có đơn giản là chấp nhận.
Từ khóa : Say nắng gia sư của em trai : Ngày 9/8
Cùng Chuyên Mục

Thông Tin Lên đầu trang Top