Say nắng gia sư của em trai : Ngày thứ 49 yêu nhau
tác giả : wuwu123
Update ngày 16/9/2012: chủ nhật, ngày thứ 49 yêu nhau
“ cho những yêu thương đong đầy, cho những tổn thương tan tành mây khói. Anh chẳng hứa xa, cũng chẳng hứa gì, chỉ biết trong hiện tại anh yêu em,tình yêu mà anh sẵn sàng đánh đổi để giữ lấy. Anh hỏi nhé, làm thế nào em len lỏi vào từng tế bào của anh thế???”
…
Chúng ta bắt đầu cuộc sống từ 1 người đàn ông và 1 người đàn bà, họ ái ân cùng nhau và đó là cách chúng ta bắt đầu. Có thể là cố tình, có thể là vô ý nhưng với cách nào đó chúng ta tạo ra, hãy 1 lần cảm ơn cuộc sống. Đơn giản là vì được sống, được cảm nhận. Mình cũng có ba mẹ mặc dù họ đã li dị, họ từng 1 thời cuồng điên vì yêu nhau bất chấp sự ngăn cản của gia đình, họ ko xa nhau vì tác động bên ngoài nhưng xa nhau vì chính bản thân họ, vì họ đã ko còn đủ lí do vì nhau để hòa hợp. Tất nhiên có thể oán trách nhưng mọi thứ rồi cũng qua đi…
Có thể mình sẽ oán trách, nhưng hiện tại mình muốn yêu điên cuồng 1 ai đó và mình đang yêu như thế. Với mình là hoàn toàn xứng đáng
…
Buổi sáng ngày thứ 49, sau hàng hà biến cố đến mức hư ảo, mình rất nhiều lần hỏi là do đâu, là như thế nào mà mọi thứ ra lại xảy ra như thế. Mọi chuyện ngẫu nhiên, từ từ đưa mọi thứ vào như 1 sự sắp đặt, mình trở thành 1 nhân vật trong trò chơi của kẻ yêu điên cuồng tới mức bệnh hoạn. Kẻ đó thực chất tự bản thân hắn không hiểu yêu là gì và tình yêu hoàn toàn ko thể như 1 câu chuyện được dàn dựng công phu.
Người tỉnh có lí do của người tỉnh…kẻ điên có lí do của kẻ điên
Lời kẻ điên từng nói: ‘nếu chấp nhận những thứ anh nói là đúng, thì chẳng khác nào tôi đã sai ngay từ đầu và nếu sai thì tôi còn lí do gì để tồn tại??? Vì thế tất nhiên tôi ko thể sai’. Ngay cái phút khi mọi thứ được phanh phui, khi mình cố đuổi kịp thời gian và làm cho mọi thứ yên ổn hơn trong cuộc đời đầy sóng gió của cô gái nhỏ bé của mình. Mình nói trắng ra làm mọi thứ cũng đều là vì bản thân mình, vì mình yêu bản thân mình tới mức khi bản thân mình nói nếu ko có cô gái ấy bản thân mình sẽ dằn vặt đau đớn tới mức chết đi, thì mình làm mọi cách để giữ lấy. Không vì cô ấy hay vì tình yêu cao cả gì gì đấy, chỉ vì bản thân mình nên mình chẳng bao giờ gọi đó là thiệt thòi , là hi sinh.
…
Vài lời cho cô gái của anh
Này heo ngốc hôm nay là 49 ngày rồi đó, em sẽ có quyết định như thế nào. Anh dù biết rõ kết quả nhưng vẫn hoài nghi, vì với thứ anh quá quan trọng thì anh chẳng thể cho phép bản thân chủ quan. Anh vào sáng hôm nay, đặt cho bản thân 2 giả thiết
1) Mình cùng nhau đi tiếp: anh sẽ nói, đó là điều hiển nhiên. Vì em sinh ra là phải ở cạnh anh
2) Em chọn cách dừng lại: anh sẽ ngạc nhiên hết mức, nhưng rồi anh sẽ biến giả thiết 2 thành giả thiết 1. Vì anh nói rồi, ai biểu em kiếp trước mắc nợ anh, nên kiếp này phải ở cạnh anh
Với 2 giả thiết trên thì quyết định của em đã ko còn quan trọng đối với anh nữa. Em làm gì em thích đi, và anh cũng vậy. Tốt nhất em đừng nói anh ngoan ngoãn tìm 1 cuộc đời mới, với 1 người mới tốt hơn em. Đúng là anh hoàn toàn có thể tìm 1 ai khác, nhưng cảm giác yêu em , yêu nhiều đến mức như thế này thì làm sao anh đủ can đảm yêu 1 ai khác.
Chuyện mình tới mức này, anh biết là nhiều thứ xảy ra, nhưng anh từng nói với em khi em hỏi
- ‘ngày mai nắng sẽ lên phải ko anh?’
- ‘nhất định thế’, anh nói
Em thấy đó, rõ ràng là trời đã nắng. Anh chưa từng gạt em, nhưng ko hứa sẽ ko gạt em. Ban đầu với anh em là cô gái đơn giản đi dạy kèm, với mái tóc cột cao và môi thì đỏ do son. Mọi thứ dần dần đến, anh lại thấy em trong chiếc váy ngắn ôm sát, với mái tóc xõa xoăn và em thả những lọn khói tròn trên không trung, thỉnh thoảng nhấp vài ngụm rượu 1 cách bất cần đời tới mức quyến rũ. Tinh thần anh bấn loạn, nhưng anh tìm cho anh lí do để tiếp tục là ánh mắt em, buồn thăm thẳm và 1 chút chếnh choáng trống rỗng. Rồi anh lên mạng hỏi mọi người cách tán em, rất nhiều cách hay em àh, nhưng rồi 1 thằng ngố như anh chẳng thể nào làm những hành động hoa mĩ. Anh ù lì tới mức mọi thứ anh có thể làm là quan sát em và yêu em.
Có lẽ do trời thương nên anh có thể từng bước từng bước tiến về trái tim em và em thì ngoan ngoãn ngồi yên đó để anh chạm tới. Nhưng heo ngốc àh, anh biết là em mệt mỏi quá nhiều vì những thứ xảy ra, chỉ là anh muốn báo với em, mọi thứ qua hết rồi. Em đứng trốn anh mãi nữa. Hôm nay trời cũng nắng, anh sẽ đợi em ở nơi cuối chân trời… Đến nhanh nhá cô bé nhỏ.
…
Ngày 49, mình chẳng thể liên lạc với cô ấy cho đến khi qua 12h đêm hôm đó, khi ngày thứ 50 tới.
--------- Xem ngày tiếp theo của truyện - 5/9---------